Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Sáu Tuần II Mùa Phục Sinh - THÁNH ATHANASIO, giám mục, tiến sĩ Hội thánh - Lễ nhớ | Ga 6,1-15 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ SÁU TUẦN II MÙA PHỤC SINH
THÁNH ATHANASIO, giám mục, tiến sĩ Hội thánh - Lễ nhớ

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (6,1-15)

1 Khi ấy, Đức Giê-su sang bên kia Biển Hồ Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Hồ Ti-bê-ri-a. 2 Có đông đảo dân chúng đi theo Người, bởi họ từng được chứng kiến những dấu lạ Người đã làm cho những kẻ đau ốm. 3 Đức Giê-su lên núi và ngồi đó với các môn đệ. 4 Lúc ấy, sắp đến lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái. 5 Ngước mắt lên, Đức Giê-su nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông Phi-líp-phê: “Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây?”. 6 Người nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi. 7 Ông Phi-líp-phê đáp: “Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút”. 8 Một trong các môn đệ, là ông An-rê, anh ông Si-môn Phê-rô, thưa với Người: 9 “Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu!”. 10 Đức Giê-su nói: “Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống đi”. Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng năm ngàn. 11 Vậy, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tuỳ ý. 12 Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ: “Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi”. 13 Họ liền đi thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy được mười hai thúng. 14 Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giê-su làm thì nói: “Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian!”. 15 Nhưng Đức Giê-su biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.

SUY NIỆM

Đoạn Tin mừng thuật lại việc Chúa Giêsu cho năm ngàn người ăn chỉ bằng năm chiếc bánh và hai con cá. Có lẽ, nhiều người trong chúng ta sẽ đặt câu hỏi: Chúa đã nhân năm chiếc bánh và hai con cá như thế nào để có thể nuôi sống năm ngàn người đàn ông, chưa kể phụ nữ và trẻ em? Nhưng điều quan trọng hơn mà chúng ta cần suy nghĩ là: tư tưởng của chúng ta không phải là tư tưởng của Thiên Chúa. Trọng tâm chúng ta nên đặt ra không phải là “Chúa đã làm bằng cách nào”, mà là “tại sao Chúa lại làm như vậy”.

Chúa Giêsu làm phép lạ nuôi năm ngàn người ăn chỉ với vỏn vẹn năm chiếc bánh và hai con cá, bởi vì:

Trước hết, dân chúng đói khát Lời Chúa. Tin mừng hôm nay cho biết một số lượng rất lớn dân chúng tụ họp lại để nghe Chúa Giêsu, vì họ khao khát lời ban sự sống có thể nuôi dưỡng họ về mặt thiêng liêng. Họ tận hưởng sự hiện diện của Người và kiên nhẫn lắng nghe lời Người một cách chăm chú. Nhưng đến cuối ngày, họ vẫn là con người và phải đối diện với cơn đói thể xác. Chúa Giêsu nhìn thấy cơn đói đó và chạnh lòng thương.

Từ đó, ta bước sang cơn đói thứ hai: cơn đói vật chất. Cơm bánh là nhu cầu thiết yếu của con người, vì ai cũng cần ăn để sống. Các môn đệ đề nghị giải tán đám đông vì không đủ nguồn lực để lo cho họ. Họ thậm chí còn phàn nàn về số tiền cần thiết để nuôi đám đông lớn như vậy. Nhưng Chúa Giêsu đã không chọn cách để dân chúng ra về. Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá ít ỏi mà họ có, dâng lời tạ ơn và phân phát cho đến khi mọi người đều được ăn no.

Thật ra, phép lạ hóa bánh ra nhiều không đơn thuần là một hành động kỳ diệu như phép thuật. Đó là sự cộng tác giữa lòng quảng đại của con người với quyền năng của Thiên Chúa. Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta rằng: khi chúng ta sẵn sàng dâng những gì mình có, dù là nhỏ bé, thì chính Thiên Chúa sẽ làm phần còn lại. Phép lạ bắt đầu từ lòng quảng đại của một cậu bé. Chúa Giêsu chúc lành cho lễ vật ấy và chia sẻ cho mọi người. Chính hành động này đã khơi dậy tinh thần liên đới nơi đám đông. Họ nhìn thấy và được truyền cảm hứng để mở lòng, lấy ra phần dự trữ riêng và chia sẻ với nhau, cho đến khi tất cả đều được no nê.

Tuy nhiên, nhiều người đã bỏ lỡ mục đích sâu xa hơn của phép lạ. Phép lạ ấy không chỉ thỏa mãn cơn đói vật chất, mà còn hướng đến một thực tại thiêng liêng hơn: đó là sự đói khát Thiên Chúa, là nhu cầu được nuôi dưỡng bằng Bánh trường sinh - chính Thân thể Chúa Kitô. Sách Đệ nhị luật chương 8, câu 3 và sách Khôn ngoan chương 16 đã nhắc nhở chúng ta rằng: nguồn sống thật không đến từ cơm bánh trần gian, mà đến từ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra.

Cuối cùng, điều quan trọng nhất là trong sự bất lực và nhỏ bé của chính mình, chúng ta biết phó thác cuộc đời vào tay Chúa. Chính Người sẽ nhận lấy, chúc phúc và làm cho những điều bé nhỏ ấy sinh nhiều hoa trái hơn cả những gì chúng ta có thể tưởng tượng.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã làm phép lạ hoá bánh ra nhiều để nuôi sống đám đông, xin cũng nuôi dưỡng con bằng tình yêu và Lời Chúa mỗi ngày. Xin cho con biết sống quảng đại, biết trao dâng điều nhỏ bé của mình cho Chúa, để Ngài dùng con làm khí cụ yêu thương. Xin mở lòng con trước những người nghèo khổ, biết cảm thông, chia sẻ và biết ơn vì mọi ơn lành Chúa ban. Amen.

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.